Tonight at Tadioto, Nguyen Qui Duc and I will read poems in both English and Vietnamese. Here's a just written Viet poem of mine:
Chín mươi nhăm tuổi, tôi học nớp vỡ nòng
Anh ngữ tại đại tiểu học u tô pì a,
Có nghĩa là thiên đường không tưởng
Hay không tường gì, gì đó. Mỗi tháng,
Tôi phải đóng toàn bộ phần mềm còn xót
Và vài chục tỉ đô na, nhưng cũng đáng,
Vì Anh ngữ tôi mỗi ngày mỗi lai láng.
Đêm khuya, tôi mở mạng để tham quan
Mấy con tóc rơm róc rách vào mặt tôi.
Đó là tiến bộ thời Đổi Mọi. Cũng kẹt,
Tiếng Việt tôi thì ngày càng lụ khụ.
Sáng nay, khi điểm tâm, tôi bảo
Con mẹ bán cháo, “Chị cho tôi
Một xuất nồn nợn nhé.”
.
No comments:
Post a Comment